Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Tôi còn rất yêu chồng nhưng không thể kiềm chế nổi mình.

Gửi bàiĐã gửi: Tháng ba 30, 2017, 11:42 am
gửi bởi nhanhdibo
Tôi không hề yêu và cũng không bao giờ có ý nghĩ bỏ chồng để đến với anh nhưng tôi không thể kiềm chế nổi mình.

Tôi biết khi nói lên câu chuyện của mình sẽ có rất nhiều người ném đá, thậm chí nguyền rủa người phụ nữ mất nết là tôi nhưng dù thế nào xin hãy chia sẻ cùng tôi.

Tôi và chồng sống với nhau đến giờ đã được 7 năm, tôi 30 tuổi, chồng hơn tôi 2 tuổi, chúng tôi có con trai 4 tuổi ở quê với ông bà ngoại.

Có thể nói gia đình chúng tôi khá hòa thuận, kinh tế ổn định, vợ chồng hiểu tính nhau. Từ ngày lấy nhau, anh chưa khi nào làm tôi thấy thất vọng đến mức muốn rời xa.
Giận hờn có, cãi vã nhưng chúng tôi luôn biết điểm dừng để có thể xí xóa cho nhau. Tôi yêu anh, chưa khi nào nghĩ sẽ làm điều gì để chồng phải khổ.

Thế nhưng 'người tính không bằng trời tính', tôi đã gây ra chuyện tày đình mà tôi đoán là nếu chồng biết được anh sẽ đau khổ tột cùng. Chuyện bắt đầu từ một lần nhà tôi mất điện.

Hôm ấy, chồng đi công tác xa, vì dây cắm tủ lạnh bị chập khiến cầu chì (hay át tô mát gì đó) nhảy nên nhà tôi tối thui. Thấy bên hàng xóm đèn vẫn sáng tôi liền nhờ anh sang xem giúp.

Anh hơn tôi 1 tuổi nhưng vẫn chưa lập gia đình, đang ở chung với bố mẹ. Trước đó mối quan hệ của tôi và anh tương đối tốt. Lúc tôi cầm chiếc điện thoại để rọi đèn cho anh xem xét nguyên nhân chập điện, bất ngờ trong ánh sáng lờ mờ ấy, tôi thấy gương mặt nam tính của anh mới quyến rũ làm sao. Lúc ánh mắt anh hướng về tôi, có lẽ cảm nhận được trong mắt tôi có điều gì đó bất thường, anh thoáng chút bỡ ngỡ rồi chúng tôi không ai bảo ai, lao vào vòng tay nhau.

Hình ảnh

Phải thú nhận một điều rằng, từng ấy thời gian lấy chồng nhưng chưa khi nào chồng làm cho tôi thỏa mãn như lần ấy.

Tôi biết, anh gần gũi tôi lần đó là do ham muốn bột phát chứ không phải vì yêu nhưng cũng như tôi, anh cảm thấy rất thăng hoa. Thế là từ đó mỗi lần chồng đi công tác, chúng tôi lại lén lút quan hệ với nhau. Thật ngang trái khi mỗi lần vụng trộm như thế tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vời.

Tôi chưa bao giờ có ý định bỏ chồng để đến với anh hàng xóm, anh cũng không nói yêu tôi hay muốn cưới tôi.

Sau khi 'lên giường' với nhau, chúng tôi lại bình thường như hai người hàng xóm đúng nghĩa, tôi không vương vấn gì anh ta. Có lẽ anh ta với tôi là vì giải tỏa, còn tôi lại không thắng nổi dục vọng.

Những lúc xa chồng, tôi đã từng cố gắng quên đi cảm giác ân ái, có khi tự nghĩ đến những 'cảnh nóng' để thỏa mãn mình nhưng vẫn thấy... thèm anh hàng xóm. Có phải tôi đã bệnh gì đó về tình dục hay chỉ đơn giản là tôi có nhu cầu quá cao?

Bây giờ tôi nên làm gì?

Tôi còn rất yêu chồng, không muốn mất anh, không muốn hạnh phúc gia đình bị tan vỡ.